Quốc kỳ là một biểu tượng của một Quốc Gia về ý chí, sức mạnh và sự thống nhất của toàn dân mà mọi công dân đều hãnh diện treo cao, kính cẩn chào khi bình thường và xả thân chiến đấu để bảo vệ khi hữu sự.
Quốc kỳ hiện diện mọi nơi như là hình ảnh và hồn thiêng đất nước, tại các công sở, trường học, các tòa nhà đại sứ đại diện cho Quốc Gia, dẫn đầu các đoàn thể thao, diễn hành văn hóa... như là niềm kiêu hãnh Quốc Gia, là biểu tượng hướng dẫn chỉ đường cho mọi hoạt động của đồng bào, được sinh sống trong công bằng, tự do và dân chủ.
1. 5000 năm văn hiến nước Việt, hay mấy chục năm đảng hiến cho Tàu?
Ở bài trước (
lịch sử lá cờ đỏ sao vàng), chúng ta được biết rằng: Lá cờ đỏ sao vàng, vốn dĩ chỉ là cờ của chính quyền tỉnh Phúc Kiến - Trung Quốc, được dùng trong khoảng thời gian cụ thể từ ngày 21 tháng 11 năm 1933 -> 21 tháng 1 năm 1934 (2 tháng).
Sau này, người thanh niên Nguyễn Tất Thành
(tức Hồ Chí Minh - lãnh tụ cộng sản việt nam) đã mang về nước Việt Nam qua cửa khẩu Việt - Trung, và quả đúng như tên gọi: Ông ta đã thành công, khi áp đặt được lá cờ đỏ sao vàng, vốn thấm đẫm máu và nước mắt, thấm đẫm sự tủi nhục của dân tộc
(xin xem thêm bài đảng CSVN phản bội Tổ Quốc), làm quốc kỳ cho Việt Nam.
Đây, quả là một sự tủi nhục cho dân tộc, cho Tổ Quốc Việt Nam.
Bởi, lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc Việt Nam ta, vốn gắn liền với lá cờ vàng (Hoàng Kỳ).
Bởi, Trung Quốc luôn luôn, và vẫn đang là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam
(chứ không phải là người bạn 16 vàng 4 tốt như những gì mà Việt cộng ma mị, tuyên truyền xuyên tạc sai sự thật), và quá trình chống kẻ thù xâm lăng lãnh thổ Việt Nam, là gắn liền với ngọn Hoàng Kỳ.
Trong gần 5000 năm văn hiến nước Việt (tính từ thời mở nước, Hồng Bàng năm 2879 BC), thậm chí kể cả khi phải chịu 1000 năm đô hộ giặc Tàu, chưa có lúc nào trang sử Việt lại nhuốm một màu đỏ máu như thời chủ nghĩa cộng sản, một thứ chủ nghĩa không phải là của dân tộc ta, một thứ chủ nghĩa, đã gieo rắc biết bao nhiêu tang tóc cho nhân loại trên thế giới.
Cần nhắc lại và phải nhớ: Trung Quốc (Hoa tộc), luôn luôn là kẻ thù truyền kiếp của Việt tộc, từ quá khứ cho tới hiện tại.
Từ khi khai hoang mở cõi, lập quốc, đất nước ta đã luôn luôn bị đặt trong nguy cơ Bắc thuộc, biết bao nhiêu đời anh hùng dân tộc đã không chịu phận nước bé, đã đứng lên chống lại quân Trung Quốc xâm lược: Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Lý Nam Đế, Phùng Hưng, Ngô Quyền
(trong thời kỳ chống Bắc thuộc, từ thế kỷ 2 TCN đến thế kỷ 10)...
Vậy mà, ngày nay, dưới lá cờ máu sao vàng, đảng csvn, chỉ vì tham-sân-si, muốn giữ vững ngai vàng cai trị, mà đã cam tâm tình nguyện hiến non sông cho giặc Tàu.
Ngày xưa, vua Lê Thánh Tông (1442-1497, thời Hậu Lê) đã nói gì?
"Một thước núi,
một tấc sông của ta, lẽ nào lại có thể vứt bỏ? Ngươi phải kiên quyết
tranh biện, chớ cho họ lấn dần. Nếu họ không nghe, còn có thể sai
sứ sang phương Bắc trình bày rõ điều ngay lẽ gian.
Nếu ngươi dám
đem một thước, một tấc đất của Thái tổ làm mồi cho giặc, thì phải
tội tru di"
Lời ngài nói, sử sách còn lưu (Đại việt Sử ký toàn thư).
Vậy, đảng cộng sản việt nam đáng tội gì, khi từng bước bán đất, bán tài nguyên, dâng đất đai (Ải Nam Quan) và biển cả (công hàm bán nước của Phạm Văn Đồng năm 1958) cho giặc Tàu?
Đảng cộng sản việt nam đáng tội gì, khi không mang lại hạnh phúc cho nhân dân, khiến đồng bào ta phải tha phương cầu thực để mưu kế sinh nhai (di cư trong nước, xuất khẩu nô lệ với tên gọi XKLĐ, xuất khẩu phụ nữ làm vợ, làm gái ở xứ người)...?
(xin xem thêm bài "đảng CSVN phản bội Tổ Quốc" và bài "cường quốc về dân số?").